Giữa cao nguyên bazan đỏ lửa, mỗi độ tháng 11, Chư Đăng Ya lại bừng sáng trong sắc vàng rực rỡ của hoa dã quỳ.
Giới thiệu về mùa hoa dã quỳ Chư Đăng Ya
Giữa những cánh rừng khô mùa cuối năm, khi nắng bắt đầu hanh vàng và gió lùa qua từng triền đồi, hoa dã quỳ lại nở rộ trên vùng đất đỏ bazan Tây Nguyên – như một lời hẹn hò không cần báo trước. Trong vô số điểm đến săn hoa dã quỳ, Chư Đăng Ya – ngọn núi lửa đã tắt nằm cách thành phố Pleiku khoảng 30 km – vẫn là nơi khiến người ta phải thốt lên ngỡ ngàng mỗi độ tháng 11 về.
Chư Đăng Ya trong tiếng Jrai nghĩa là “củ gừng dại” – một cái tên mộc mạc như chính vùng đất này. Núi không cao, không sắc sảo, nhưng lại sở hữu nét đẹp độc nhất: cánh đồng hoa dã quỳ phủ kín cả lòng chảo miệng núi lửa, trải dài như tấm thảm vàng bất tận giữa đại ngàn. Trên nền đất đỏ rực, hoa bung nở một màu vàng rực rỡ – không ồn ào, không phô trương, mà rực lên như ngọn lửa âm ỉ trong lòng người đã từng đặt chân đến.

Dã quỳ nở đúng mùa se lạnh, khi Tây Nguyên bước vào cuối thu đầu đông – cũng là lúc trời trong nhất, nắng đẹp nhất. Màu hoa vàng cam, thân mảnh nhưng vươn cao đầy sức sống, mang theo nét hoang dại rất đặc trưng của đại ngàn. Người ta vẫn nói, Tây Nguyên đẹp nhất không phải lúc tiếng cồng chiêng vang lên giữa lễ hội, mà là khi dã quỳ nở vàng khắp núi đồi, nhuộm cả nỗi nhớ vào gió lạnh đầu mùa.
Chư Đăng Ya không đơn thuần là một nơi ngắm hoa, mà là biểu tượng của sự sống trỗi dậy từ vùng đất từng là tro than nóng bỏng. Và mùa hoa ấy, dù chỉ ngắn ngủi vài tuần, vẫn đủ để níu bước bao trái tim mê xê dịch, để lại trong lòng người một khoảng trời vàng rực – vừa dịu dàng, vừa mãnh liệt.
Mùa nào đi ngắm dã quỳ tại Chư Đăng Ya?
Dã quỳ nở không vội, cũng chẳng chờ ai. Loài hoa ấy cứ đúng hẹn mà về – âm thầm, kiêu hãnh, như nhịp thở đều đặn của đất trời Tây Nguyên mỗi độ cuối năm. Thường thì mùa hoa bắt đầu vào cuối tháng 10, nhưng thời điểm rực rỡ nhất là khoảng tuần thứ hai đến tuần thứ ba của tháng 11 – khi cả vùng Chư Đăng Ya như được nhuộm vàng trong ánh nắng thanh khiết đầu đông.
Muốn bắt trọn khoảnh khắc đẹp nhất của dã quỳ, người ta thường chọn đến vào buổi sáng sớm từ 6h đến 8h, khi sương còn vương trên cánh hoa và ánh nắng nhẹ đủ làm mọi thứ trở nên long lanh như được phủ một lớp vàng mỏng. Còn nếu chị thích ánh sáng ấm áp, dịu mắt và có chiều sâu, thì từ 15h30 đến 17h là lúc mặt trời buông nhẹ sau núi, nhuộm hoa và cả bầu trời một màu hoài niệm.
Tránh đi vào những ngày trời âm u hoặc sau mưa lớn, vì hoa dễ rụng, cảnh vật trở nên xám lạnh và đường đất đỏ ở Chư Đăng Ya có thể trơn trượt. Cũng đừng đợi đến cuối tháng 11 – lúc đó, dã quỳ đã bắt đầu tàn, chỉ còn lại những cành khẳng khiu và cơn tiếc nuối lặng thầm.
Mùa hoa chỉ ngắn vài tuần, nhưng mỗi khoảnh khắc đúng lúc – đúng ánh sáng – sẽ là một lần trái tim được chạm vào vẻ đẹp hoang sơ hiếm có. Ở Chư Đăng Ya, người ta không chỉ chụp một bức ảnh, mà giữ lại cả một mùa trong mắt, trong lòng.
Cách di chuyển đến Chư Đăng Ya
Chư Đăng Ya nằm cách trung tâm thành phố Pleiku khoảng 30 km, thuộc xã Chư Đăng Ya, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai. Dù không quá xa, nhưng chính cung đường dẫn đến ngọn núi lửa cổ ấy mới là phần khiến hành trình trở nên thi vị – nơi mà từng khúc cua, từng hàng cây cao su rụng lá cũng khiến người ta muốn dừng lại lâu hơn một chút.
Từ Pleiku, chị có thể xuất phát theo hướng Quốc lộ 14, đến ngã ba thị trấn Ia Khươl thì rẽ phải theo tỉnh lộ 673. Cung đường này tương đối dễ đi, xe máy hay ô tô đều thuận tiện, chỉ mất khoảng 45 phút di chuyển. Đường nhựa sạch, thoáng, hai bên là cao nguyên bazan mênh mông với những rẫy cà phê, tiêu, cao su nối tiếp nhau – một kiểu “phim trường thiên nhiên” hiếm có, đặc biệt đẹp vào mùa khô.
Tuy nhiên, chị nên lưu ý: đoạn đường cuối dẫn vào Chư Đăng Ya sẽ chuyển thành đường đất đỏ, nhỏ và hơi dốc. Nếu trời vừa mưa hoặc còn ẩm, nên chọn giày đế bám tốt, mang theo áo khoác gió nhẹ và giữ tốc độ chậm khi đi xe máy. Với những ai đi đoàn đông hoặc muốn an toàn, thuê ô tô 7 chỗ tại Pleiku là phương án vừa gọn vừa tiết kiệm thời gian.

Đến nơi, chỉ cần gửi xe ở bãi dưới chân núi, rồi tản bộ chừng 15 phút là đã chạm đến vùng thảm hoa vàng giữa lòng núi lửa. Không cần bản đồ, chỉ cần đi theo lối gió và tiếng người gọi nhau giữa những vạt nắng – chị sẽ thấy Chư Đăng Ya hiện ra, giản dị mà khiến tim thổn thức.
Trải nghiệm không thể bỏ lỡ khi đến Chư Đăng Ya mùa hoa
Đến Chư Đăng Ya vào mùa dã quỳ nở, không chỉ để chụp một bức ảnh đẹp giữa biển vàng rực rỡ, mà là để thật sự chạm vào linh hồn của đại ngàn Tây Nguyên – nơi thiên nhiên và con người vẫn còn sống mộc mạc, gần gũi như chính màu hoa.
Điều đầu tiên và cũng là lý do khiến người ta tìm về nơi đây mỗi độ cuối thu, chính là cảm giác được đi bộ giữa một thảm hoa vàng trải dài trên miệng núi lửa cổ. Cảnh tượng ấy vừa hùng vĩ, vừa nên thơ – hoa mọc tự nhiên, chen chúc, nghiêng mình theo gió, không hàng lối mà vẫn đẹp đến nao lòng. Chị có thể chọn một buổi sáng sớm tinh mơ để đón ánh nắng đầu ngày rọi qua từng cánh hoa, hoặc đứng giữa chiều vàng để ngắm bóng hoa đổ dài trên nền đất bazan đỏ sẫm – mỗi khung giờ là một gam cảm xúc rất khác.
Đi xa hơn một chút, vòng quanh miệng núi, chị sẽ bắt gặp những triền đất canh tác của người Jrai, nơi họ vẫn canh nông theo mùa, trồng khoai, mì, đậu và bắp. Hoa dã quỳ mọc len vào từng rẫy – vừa hoang dại vừa gắn bó mật thiết với đời sống người dân. Nếu may mắn, chị sẽ được mời vào nhà sàn nghỉ chân, uống chén rượu cần hoặc ăn bữa cơm nóng giữa khí trời se lạnh – trải nghiệm ấy, máy ảnh nào cũng không lưu giữ được.

Đặc biệt, nếu đi đúng dịp giữa tháng 11, có thể chị sẽ bắt gặp Lễ hội hoa dã quỳ Chư Đăng Ya, một lễ hội văn hóa – du lịch địa phương quy mô nhỏ nhưng đậm chất bản địa. Lễ hội thường có các gian hàng ẩm thực, trình diễn cồng chiêng, đua xe đạp dã quỳ, cắm trại… do chính người dân tổ chức. Mộc mạc, tự nhiên và vô cùng chân tình.
Ngoài hoa, chị có thể kết hợp tham quan Biển Hồ (hồ T’Nưng) – “đôi mắt Pleiku” cách đó không xa, hoặc dạo quanh những con đường cao su thay lá đỏ rực, ghé chùa Minh Thành với kiến trúc Á Đông uy nghi giữa phố núi. Tất cả gói gọn trong một hành trình 1 ngày, nhưng đủ để gom cả mùa vàng vào lòng bàn tay.
Gợi ý trang phục – Hành trang khi săn hoa
Giữa sắc vàng rực rỡ của dã quỳ và nền đỏ bazan đặc trưng, lựa chọn trang phục đúng không chỉ giúp chị có những tấm ảnh đẹp, mà còn khiến chuyến đi nhẹ nhàng, dễ chịu và an toàn hơn rất nhiều.
Về trang phục, nên ưu tiên các tông màu trắng, be, nâu nhạt, xanh rêu hoặc pastel – vừa nổi bật giữa sắc vàng, vừa hài hòa với thiên nhiên. Tránh chọn đồ màu vàng cam quá rực vì dễ “chìm” giữa cánh đồng hoa. Một chiếc váy maxi nhẹ, áo sơ mi rộng tay kết hợp chân váy, hoặc đồ thổ cẩm bản địa nếu chị muốn thử chất Tây Nguyên – đều là lựa chọn lý tưởng.
Giày nên chọn loại đế bệt hoặc giày thể thao nhẹ, có độ bám tốt vì đường đất đỏ dễ trơn, nhất là khi vừa mưa. Hạn chế mang sandal mảnh hoặc cao gót – đẹp đấy, nhưng rủi ro cao nếu đi sâu vào triền dốc hoa.

Phụ kiện nên có: mũ rộng vành, kính mát, khăn choàng mỏng (che nắng kiêm điểm nhấn ảnh chụp). Đừng quên mang theo kem chống nắng, nước uống, một ít đồ ăn nhẹ, vì quanh khu vực núi không có hàng quán cố định.
Nếu định ở lại lâu, chị có thể chuẩn bị thêm áo khoác nhẹ hoặc áo gió – không khí đầu đông ở Chư Đăng Ya se lạnh về sáng và chiều tối. Và đặc biệt, nên mang theo một chiếc túi vải hoặc ba lô nhỏ gọn, để tiện di chuyển mà không ảnh hưởng đến dáng chụp ảnh.
Đi ngắm dã quỳ là đi “săn mùa vàng” – không cần quá cầu kỳ, chỉ cần đơn giản, thoải mái và đúng tinh thần “hòa vào thiên nhiên mà vẫn là chính mình” là đủ để rực rỡ như hoa.
Một vài lưu ý khi du lịch Chư Đăng Ya mùa hoa
Dã quỳ đẹp nhất khi còn nguyên vẹn giữa thiên nhiên – không bị bẻ cành, không bị giẫm nát, không bị biến thành “phông nền” cho những tấm ảnh vô cảm. Vậy nên, điều đầu tiên – và cũng là quan trọng nhất – khi đến với Chư Đăng Ya mùa hoa, là hãy giữ gìn cảnh quan, không xả rác, không dẫm lên luống hoa, và tuyệt đối không bẻ hoa mang về.
Chị cũng nên hạn chế bật nhạc lớn hoặc xả khói xe máy, vì khu vực này là vùng canh tác của người Jrai – nơi họ sống chậm, yên tĩnh và xem thiên nhiên như một phần thiêng liêng trong đời sống.
Khi gặp người dân địa phương – đặc biệt là người lớn tuổi hoặc trẻ nhỏ – nên chào hỏi nhẹ nhàng, xin phép trước khi chụp ảnh, và tuyệt đối không tự ý quay phim hay vào khu nhà sàn nếu chưa được đồng ý. Những điều nhỏ như thế chính là phép lịch sự, và cũng là cầu nối văn hóa đẹp đẽ nhất.

Ngoài ra, đừng quá mải mê “check-in” mà quên quan sát thời tiết. Nếu thấy trời âm u, có dấu hiệu mưa – nên quay lại sớm để tránh đường trơn trượt. Và nhớ kiểm tra điện thoại, pin máy ảnh, mang theo sạc dự phòng – vì cảnh ở Chư Đăng Ya đẹp đến mức… chị sẽ không nỡ rời máy ảnh đâu.
Một chút tinh tế, một chút trân trọng, và một chút khiêm nhường trước thiên nhiên – vậy là đủ để mùa hoa dã quỳ không chỉ đẹp trong mắt, mà còn đẹp trong lòng người đã đến.
Mùa dã quỳ ở Chư Đăng Ya chỉ ghé qua chừng dăm ba tuần, nhưng mỗi lần đến là để lại một nỗi nhớ rất lâu. Có lẽ vì giữa đại ngàn ấy, người ta không chỉ thấy hoa nở, mà còn thấy lòng mình lặng lại – trong trẻo, dịu dàng, và bình yên đến lạ.